Sáng nay vào mạng, tìm được một bài thơ hay và ý nghĩa vô cùng…………..
Tình hoa Nữ Hoàng
Phạm Ngọc Phương
Ngày xưa nàng yêu hoa nữ hoàng
Màu hoa vàng nắng giấc mơ hoang
Ước sau anh làm chàng hoàng tử
Cánh buồm đỏ thắm qua đón nàng
Bẻ chùm hoa tươi sắc nắng vàng
Đội tóc vương miện em kiêu sang
Mắt môi tỏa ánh vàng hoa nắng
Hoa nắng hồng môi Nữ Hoàng xinh
Kiếm sống ly hương mấy thu xanh
Bôn ba về đây mang lụa tình
Lụa đỏ máu tim tặng người cũ
May cánh buồm tươi mộng ngày xanh
Bâng khuâng vườn xưa cây Nữ Hoàng
Phất đuôi diều trắng vắt khăn tang
Anh nghe chết đứng, tin em mất
Đắm đò chiều qua, lũ sông ngang
Trời khóc hoa vàng rực đớn đau
Nắng quái chiều hôm mắt lệ sầu
Lụa thắm em cười hồng di ảnh
Áo trắng buồm tang, ta mất nhau
Anh sẽ vì em kiếp chèo đò
Đào tạo nhân tài biết âu lo
Dựng xây quê hương mình tươi đẹp
Bắc cầu thay bến lũ ngày mưa
Để bao trai gái khỏi ly hương
Bao tình thắm tươi chẳng kết buồn
Bao cánh buồm đỏ đẹp áo cưới
Hết già khóc trẻ chết bi thương
Gạt lệ sầu cay, quay bước đi
Buồm thắm lửa tim, gác xuân thì
Em nữ hoàng anh, hoài ký ức
Hoa nắng vàng đau …
tình …
chia ly !
Gió cuốn chiều nghiêng rơi cánh hoa
Rụng vàng tim sâu, khóe mắt nhòa
Hồn nàng theo anh vàng chân bước
Vàng tiếng dặt dìu …
ru …
xót xa ! …
Ầu ơ ! ….
Nữ hoàng hoa nắng buông dài
Lấy nhau chẳng đặng …
thương hoài …
ngàn năm ! …